Thứ Hai, 11 tháng 4, 2011

Thằng em nó tặng mình bài thơ


(tặng Khánh)

Nhìn bác băm mà lòng em chạnh
ngẫm ngày nào thấy lạnh cả mông.
Giang sơn chiến hữu đã từng,
Dọc ngang trời bể ngả lưng là nhà.

Thuở mới lớn bác còn trẻ dại
Sống quẩn quanh với sách với đèn.
Cũng chẳng vinh, cũng chẳng hèn
Chỉ lo nghĩ đến học hành đó thôi
----------------------------------------------
Thế rồi bác đâm đầu vào học,
Học càng nhiều càng đếch thấy thấm chi.
Vốn tự ti vốn rụt rè
Nghĩ rằng tài cán đên ni là cùng.
Suy nghĩ chắc cao hơn ngọn cỏ
Chí làm trai chỉ xỏ hết đôi tông.
Có tí của, có tí công
bác luôn mong muốn vừa hồng vừa chuyên
----------------------------------------------------
Bác bỏ hết, phi sang lề trái,
Vốn đếch phải cái nghiệp truyền nhân.
Lại thêm thiếu lũ bạn thân,
Ông chẳng bà chuộc chết không hả giời.
----------------------------------------------------
Nay em thấy bác vào băm
Lòng thì tê tái nghĩ ngày đôi mươi
Tối đến đi, tán gái chơi
Cơm hàng cháo chợ, về phơi quần đùi.
Rồi ngày hết tuổi đôi mươi
Ngoảnh đi ngoảnh lại, rồi thì ngoảnh ngang.
------------------------------------------------------
Em cũng sắp đến băm rồi bác
Rồi sẽ thành thiên mệnh chi tông.
Giấc mơ thì rất vô cùng,
Rồi mai đây nó sẽ bùng em thôi.
Nó đè nó giẫm nó chơi,
Làm em nát bét chẳng bằng bác đâu.
----------------------------------------------------
Thôi thì em tát ao làng,
Nay ngồi câu cá chờ ngày mai lên.
Quẩn quanh với lũ vịt què,
Ngồi chơi với lũ chó già, gà non.
Tự an ủi đợi thời cơ,
chẳng biết nó đến khi mơ hay nằm.
---------------------------------------------------
Chúc bác dám đảm dám đương.
Rồi mai đây sẽ thuận đường tiến thân.

05/04/2011
Robinson

Bài thơ viết tặng Khánh béo bên chiếu rượu, đã post trộm lên wall trên FB của gã. Chúc anh em chiến hữu chân cứng đá mềm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét